Trường mầm non Định Công, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội đã có nhiều bước chuyển mình trong những năm gần đây. Thực hiện tốt sự chỉ đạo của Sở giáo dục Hà nội, phòng giáo dục quận Hoàng Mai, đổi mới căn bản giáo dục đào tạo, nâng cao chất lượng toàn diện, đẩy mạnh việc thực hiện các cuộc vận động lớn: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, “Mỗi thầy giáo, cô giáo là tấm gương về đạo đức tự học và sáng tạo” và “Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực”. Có được những thành tích đáng kể là sự cố gắng phấn đấu không ngừng nghỉ của cả tập thể nhà trường, đặc biệt không thể không nhắc tới cái tên thân thiết: Ngô Đức Chí- một bảo vệ đầy nhiệt huyết, năng động và sáng tạo.

Trường mầm non Định Công, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội đã có nhiều bước chuyển mình trong những năm gần đây. Thực hiện tốt sự chỉ đạo của Sở giáo dục Hà nội, phòng giáo dục quận Hoàng Mai, đổi mới căn bản giáo dục đào tạo, nâng cao chất lượng toàn diện, đẩy mạnh việc thực hiện các cuộc vận động lớn: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, “Mỗi thầy giáo, cô giáo là tấm gương về đạo đức tự học và sáng tạo” và “Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực”. Có được những thành tích đáng kể là sự cố gắng phấn đấu không ngừng nghỉ của cả tập thể nhà trường, đặc biệt không thể không nhắc tới cái tên thân thiết: Ngô Đức Chí- một bảo vệ đầy nhiệt huyết, năng động và sáng tạo.

Anh sinh ra và lớn lên tại mảnh đất quê hương Định Công, quận Hoàng Mai, Hà Nội, trong một gia đình bần nông. Ngày trước quê hương anh còn nghèo lắm, chủ yếu người dân địa phương sống bằng nghề nông nghiệp và nghề truyền thống làm tương ớt. Sau khi học xong cấp 3, bạn bè cùng trang lứa của anh mong muốn có cuộc sống mới đỡ vất vả hơn đã rời khỏi làng quê, còn anh xin vào làm việc tại hợp tác xã nông nghiệp Định Công. Năm 1990 Hợp tác xã giải thể, anh vào làm bảo vệ tại Nhà máy cao su sao vàng. Hết thời gian làm việc tại đó, anh được nghỉ theo chế độ của Nhà nước, và với tình yêu con trẻ, với lòng nhiệt huyết say mê công việc anh vào làm bảo vệ tại trường Mầm non Định Công.

Lúc anh vào làm việc, trường mầm non Định Công mới được xây dựng tại sân kho của thôn, với dãy nhà ngang cấp 4 và một nhà 2 tầng, xung quanh trường được xây dựng bởi hàng rào gạch rất thấp, xung quanh là nhà dân, trước mặt là đường cái gần ngay cạnh hồ, địa bàn có rất nhiều các con nghiện luôn rình rập, nếu có sơ hở sẽ tìm cách lấy trộm đồ. Có một số người đến trường xin làm bảo vệ, nhưng đến được một thời gian ngắn họ lại ra đi. Nhưng với anh Chí thì khác, với lòng yêu nghề, nhiệt tình, tận tâm trong công việc mà anh đã gắn bó với ngôi trường từ đó tới nay, thấm thoát cũng đã hơn chục năm.

Công việc chính của anh Chí là bảo vệ tài sản của nhà trường, quản lý cổng để học sinh không chạy ra ngoài, và quản lý khách đến liên hệ công tác khi ra vào cổng. Công việc nghe có vẻ rất đơn giản nhưng lại khá phức tạp, đòi hỏi người làm bảo vệ phải có tinh thần trách nhiệm, cảnh giác cao. Hơn chục năm qua, anh Chí luôn hoàn thành xuất sắc công việc của mình. Trong nhà trường chưa bao giờ xảy ra tình trạng mất cắp tài sản, hay học sinh chạy ra ngoài. Làm việc với thái độ cực kỳ nghiêm túc, nhưng chưa khi nào anh Chí quên nở nụ cười. Khách đến trường liên hệ công tác được anh tiếp đón lịch sự, chu đáo cởi mở, ân cần. Không chỉ có vậy, anh Chí còn rất khéo léo, tế nhị trong việc xử lý các tình huống. Chẳng hạn, có lần phụ huynh đến đón con, cho con xuống sân chơi, không may xảy ra sự “ va chạm” giữa hai cháu học sinh lớp 5-6 tuổi đang chơi ngoài khu vui chơi của trường, dẫn đến phụ huynh đôi co, hiểu lầm lẫn nhau, và có những lời lẽ không hay đối với bảo vệ; nhưng anh Chí vẫn bình tĩnh, kiễn nhẫn, nhẹ nhàng giải thích cho hai vị phụ huynh cùng hiểu. Cũng chính vì thế anh Chí luôn được các bậc phụ huynh quý mến, các giáo viên trong trường nể phục và các con học sinh kính trọng.

Đối với giáo viên chúng tôi, anh cũng thân thiết, chân thành như những người thân ruột thịt trong gia đình. Có những hôm đi làm sát giờ, xe máy chẳng kịp cho lên nhà xe, để ngoài sân không có mái che, hết giờ xuống định cho xe vào nhà xe thì xe của chúng tôi đã được xếp ngay ngắn gọn gàng. Cô giáo nào bị ốm đau, hay trong gia đình của các cô có người ốm, anh luôn hỏi han, an ủi, động viên chia sẻ. Ai gặp khó khăn gì cần sự giúp đỡ của anh, anh đều sẵn sàng vui vẻ giúp đỡ nhiệt tình. “Anh Chí ơi! Bê cho lớp em bình nước”, “Anh Chí ơi! Ổ điện lớp em bị hỏng”, hay “Anh Chí ơi! Sửa quạt giúp lớp em…” đó là những gì đôi khi giáo viên chúng tôi cảm thấy ấm áp bởi sự nhiệt tình của anh Chí.

Hơn chục năm qua, hình ảnh của người bảo vệ thân thiện, hiền lành, nhiệt tình luôn in đâm trong tâm trí của phụ huynh, của học sinh và của giáo viên chúng tôi tại ngôi trường thân yêu có tên “Mầm non Định Công”. Một ngôi trường “ thân thiện” đâu chỉ được tạo nên bởi những người giáo viên đang hàng ngày, hàng giờ cống hiến cho sự nghiệp trồng người; mà còn được tạo nên bởi những người nhân viên thầm lặng như anh Chí, như các bác lao công. Những con người như thế, những việc làm như thế, tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng đã tô điểm trọn vẹn them nét đẹp của mái trường mầm non Định Công.

Một số hình ảnh của anh Ngô Đức Chí trong nhà trường: